Nhưng Trì Hạ Thanh không ngờ, ở một đảo nhỏ giữa biển khơi mênh mông thế này, cậu lại có thể gặp được người kia.
Cậu muốn hỏi một chút về tình hình trên đảo, nhưng lại sợ nói nhiều sẽ lộ chuyện, huống hồ vừa mới chọc cháu ngoại người ta khóc om sòm, lúc này hình như không thích hợp để bắt chuyện.
Bách Văn Diệp cảm thấy mình hẳn là đã gặp Trì Hạ Thanh ở đâu đó trong giới, nhưng nghĩ kỹ lại, nếu thật sự từng gặp, thì sao có thể không để lại chút ấn tượng nào.
Dù sao thì gương mặt ấy, ở trong giới hoàn toàn có thể gọi là kinh diễm.
"Chúng tôi phải đi trước, trời muộn rồi, Tiểu Tinh không thể bị cảm lạnh."
Bách Văn Diệp cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, đẩy xe lăn đưa bé trai rời đi, trong ánh mắt tủi thân của Bách Văn Tinh gọi "ba ơi", hai người dần khuất bóng.
Trời sập tối, ánh ráng đỏ như thể sắp rơi vào biển rộng, ranh giới giữa trời và nước mờ nhòe, ánh chiều tà rực hồng rọi khắp không gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT