Buổi chiều, sau khi ăn xong phần thịt mà Trì Hạ Thanh chuẩn bị riêng cho mình, Tiểu Hắc nằm dài trên ghế sô pha, từ từ dưỡng thương.
Vết thương của hắn đều là những tổn hại từ bên trong, giống như một chiếc giếng cạn bị cỏ dại mọc um tùm, chẳng còn chút nước trong lành nào, thay vào đó là đầy rêu xanh, gai nhọn và rong mục. Muốn hồi phục, hắn buộc phải lần lượt gỡ bỏ hết mọi thứ xấu xí ấy, sau đó mới có thể đổ đầy lại dòng nước sạch.
Thực ra, lúc bị lôi kiếp đánh xuống, hắn đã nghĩ mình sẽ không thể chịu đựng qua kiếp nạn này. Dù sao thì, sau bao nhiêu năm căm ghét bản thân, hắn cũng từng muốn bị sét đánh chết đi cho xong.
Thế nhưng không ngờ, hắn vẫn có thể mở mắt tỉnh dậy một lần nữa.
Có điều vết thương lần này thật sự quá nặng, nếu hôm đó Trì Hạ Thanh không xuất hiện, e là hắn đã phải trực tiếp bế quan vài chục đến cả trăm năm, đợi đến khi hồi phục hoàn toàn mới dám bước ra ngoài ánh sáng.
Nghĩ đến Trì Hạ Thanh, thân thể Tiểu Hắc vừa mới bình phục được đôi chút cũng chậm rãi thả lỏng, hắn nhảy khỏi ghế sô pha, thong thả bước về phía ban công.
Tia sáng cuối cùng trên chân trời cũng bị bóng tối nuốt trọn, lòng hắn bỗng có chút bất an không lý do.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play