Bóng đêm phủ xuống dịu dàng, đúng hôm nay lại vừa hay là ngày rằm, ánh trăng so với ánh đèn ven đường còn rực rỡ hơn mấy phần.
Trì Hạ Thanh vừa mới xuống xe, liền thấy có người đợi sẵn ở cửa.
“Hạ Hạ?”
Trì Hạ Thanh thấy Ôn Thư đi đến, trong lòng vừa thấy ấm áp lại bất đắc dĩ, cậu đưa tay vén mái tóc hơi dài ra sau tai rồi mới mở miệng nói:
“Mẹ, mẹ đừng đứng ngoài đợi con nữa, mấy hôm nay con về muộn, mẹ không cần phải đợi.”
Ôn Thư vừa tán gẫu xong với Lý ca, quay lại liền giơ tay gõ nhẹ lên trán Trì Hạ Thanh, tỏ rõ sự không tán thành.
“Sao có thể không đợi? Con đi một mình mẹ không yên tâm nổi, lần trước con còn đi xa nữa kìa, hai mươi năm trước mẹ con mình đã chẳng có thời gian ở bên nhau rồi, bây giờ con còn không cho mẹ đợi con, thế làm sao bù lại khoảng thời gian đó được chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT