Dưới ánh hoàng hôn nhuộm ráng đỏ, bãi cát như phủ lên một lớp lụa mỏng sắc hồng, vừa rực rỡ vừa xinh đẹp đến lặng người.
Vẻ ngỡ ngàng vẫn còn in rõ trên mặt Tô Trì Miên chưa kịp tan đi, gương mặt trắng trẻo giờ đây phủ đầy sắc đỏ ửng, bàn tay in hằn năm dấu rõ mồn một lại càng khiến nó trở nên chói mắt.
Hắn giống như bị cái tát ấy đánh cho choáng váng, hoàn toàn không kịp phản ứng, chỉ đứng trơ ra đó, đờ đẫn nhìn về phía đám người trước mặt.
Trì Hạ Thanh đang vội vàng bước đến, vừa nghe thấy giọng Ôn Thư vang lên, tim cậu liền bất giác giật thót.
Cậu khựng lại, mãi đến khi Thịnh Thịnh đi vòng từ phía sau đến bên cạnh hỏi nhỏ cậu làm sao vậy, Trì Hạ Thanh mới hoàn hồn lại.
“Không sao đâu, dì Ôn … sao dì lại đến đây?”
Lời cậu nói mang theo một chút giọng mũi, có lẽ chính cậu cũng không nhận ra, khi cất tiếng hỏi, giọng điệu vô thức lại như làm nũng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play