Ôn Thư nghĩ một lát, rồi vẫn gật đầu.
Năm đó, khi kỳ phát tình ập đến, Ôn Thư thật sự không có cảm tình với loại cá tu thành tinh sống ở đáy biển, nên dứt khoát lên bờ, định tìm một người đàn ông để vượt qua kỳ đó.
Nhưng bà bơi quá xa, cuối cùng chỉ bơi đến một thị trấn nhỏ ven rừng thì kiệt sức, ngã xuống bãi cát, phải nằm thở dốc rất lâu mà vẫn chưa hồi được hơi thở.
Lúc ấy, Tô Thành Kiến vừa mới đến thị trấn này công tác, tiện thể ra bờ biển giải khuây, lại trùng hợp gặp được Ôn Thư đang ngã trên bãi cát, cứ tưởng bà là người vừa bị đuối nước, liền vội vàng ôm bà về khách sạn để cứu chữa.
Cứ như vậy, nam độc thân nữ độc thân, hai người ở chung trong một phòng. Tô Thành Kiến lúc ấy vẫn là người chưa từng có kinh nghiệm yêu đương, gần như không thể kiềm chế được bản thân mà lún sâu vào ôn nhu hương của Ôn Thư, ngày ngày săn sóc, chiều chuộng.
Ôn Thư lên bờ vốn là để tìm người kết đôi. Tô Thành Kiến lúc trẻ đúng là có nhan sắc, khí chất nho nhã, lại thêm nhà giàu tiêu tiền không tiếc tay khi theo đuổi bà.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Sau khi xác nhận Tô Thành Kiến không có gia đình, Ôn Thư liền đồng ý cho ông ta một cơ hội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play