Cánh cửa gỗ mở ra, một vài kẻ cao lớn thô kệch bước vào, tên cướp đi đầu với vẻ mặt giận dữ vết sẹo từ lông mày kéo dài ngang đến khóe mắt, trông rất dữ tợn.
"Ui, tỉnh rồi?" Nam nhân mặt sẹo nhổ nước bọt, cố ý hỏi.
Tô Điềm căng mặt cùng Tiểu Nguyên đầu tựa sát vào nhau, không phát ra âm thanh.
"Ha..." Người nam nhân mặt sẹo cười lạnh, tiến lên vài bước, một tay nắm lấy cằm Tô Điềm, tiến lại gần nhìn kỹ hơn.
Vừa lăn lộn trên mặt đất, toàn bộ khuôn mặt của Tô Điềm dính đầy bùn đất, trên răng có một số vết đen không rõ nguồn gốc, môi nứt nẻ và đôi mắt đỏ ngầu, trên mặt không có huyết sắc, cả người trông vô cùng chật vật.
Tiểu Nguyên bên cạnh cũng không khá hơn là bao, nàng là người hầu, bộ dáng còn thảm hại hơn Tô Điềm.
"Chuyến hàng lần này chả ra làm sao?" Nam nhân mặt sẹo nhìn một cái rồi buông tay ra, vẻ chán ghét hiện rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT