Phía sau lưng nhất thời toát ra mồ hôi lạnh, Tô Điềm ơi Tô Điềm, ngươi thật là lơ là, chỉ lo tập trung vào kỹ thuật của chính mình, quên đi cái quan trọng nhất là uy tín.
Ngô Tử Khôn hiển nhiên cũng nghĩ đến chuyện khế thư lúc trước thuận miệng mà biết, lại đối diện với ánh mắt của Tô Điềm, liền biết món đậu phụ Văn Tư đạo nhái này khó mà lên được bàn ăn.
Đơn giản là lúc mới thương nghị vừa rồi, còn có một món Phật khiêu tường, cũng coi như là lưu lại đường sống.
Một bữa cơm xong xuôi, Lâm Lệ được Sơ Đào dìu vào nhà nghỉ ngơi, Tô Điềm và Ngô Tử Khôn ở lại nói chuyện.
"Ngô lão bản, việc này là do ta chủ quan..." Tô Điềm hiếm khi bộc lộ cảm xúc khác biệt, trông giống như một cô nương chưa trưởng thành.
"Ba ngày sau, Phật khiêu tường sẽ không làm ngươi thất vọng."
Có lẽ chuyện đậu phụ ảnh hưởng đến tâm tình của Tô Điềm, cả người héo rũ, chưa nói hai câu liền đứng dậy cáo từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play