Khoé miệng Tô Điềm cong lên: "Đã nấu cả một nồi cơm rồi, sớm biết tiểu tử ngươi nhất định sẽ không buông tha cho món canh này, thì làm sao quên cơm được."
Tô Văn An khẽ reo lên, cầm bát chạy vào trong bếp.
"Đừng ăn no quá!" Tô Điềm chỉ kịp dặn dò một câu thì đã không còn thấy bóng lưng của nó đâu.
"Ta cũng ăn một ít vậy." Lúc này Lý Hồng Nguyệt ăn ít bánh mì, bây giờ ăn xong vẫn cảm thấy chưa no,"Để ta trực tiếp đem nồi cơm qua đây, tránh phải tốn thêm một chuyến."
Nồi cơm trắng thơm mềm nhanh chóng được bưng ra bàn, mọi người trừ An An ra, ai ai cũng múc thêm một bát cơm cho mình.
An An vừa mới ăn rất nhiều xương sườn, vốn dĩ cái bụng đã tròn lại càng tròn hơn, dù sao Tô Điềm cũng không cho nó ăn nữa.
Tội nghiệp An An chỉ có thể đứng một bên bất lực nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT