Loại nồi sắt hầm này cần phải đun trên lửa nhỏ, đợi thịt thấm vị rồi mới ngon.
Sẵn tay, Tô Điềm lại nhào một khối bột khác, cán thành một thanh dài, nhào một lúc sau mới để bột nghỉ.
Củi lửa vẫn cháy rất mãnh liệt, xương sườn trong nồi không bao lâu đã được hầm nhừ, chỉ cần dùng đũa gắp nhẹ là thịt có thể dóc khỏi xương, Tô Điềm đơn giản dùng muôi trực tiếp múc ra, múc đầy một cái bát tô lớn.
Những miếng khoai tây được cắt thành khối giờ mềm nhũn, gần như không thể nhìn thấy hình dạng ban đầu của nó, có vài miếng khoai tây dính cạnh nồi có phần cháy vàng.
Khoai tây tan trong nồi, nước canh vốn thanh trong giờ đã trở nên đặc sệt hơn và hơi kết dính.
Thời tiết se lạnh khiến cơ thể trở nên mệt mỏi, có thể ăn một bát canh được hầm từ nồi sắt hầm, toàn thân đều cảm thấy dễ chịu.
Bánh vừa được nhồi lúc nãy đã ra lò, lấy bánh chia mỗi người một miếng, ấn mạnh vào trong nước súp, bánh có hình dạng giống tổ ong lập tức dính đầy nước sốt, lấy ra rồi vừa nhai vừa gặm, đầu lưỡi còn sót lại vị canh thơm, ăn sảng khoái lên đến đỉnh đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT