Chỉ trong chốc lát, cả con vịt nguyên vẹn liền bị Tô Điềm điềm nhiên cắt thành từng lát thịt xếp ngay ngắn trên trong chiếc đĩa trắng tinh, mặt trên phủ một lớp da vịt xốp giòn màu nâu đỏ, bao phủ phần thịt vịt trắng nõn chắc chắn bên dưới.
Trên thớt dư lại khung xương vịt, thì Điền nương tử mang xuống bếp chiên lên một chút, thịt vịt còn dính trên xương chiên qua càng có độ dai hơn, lại rải lên bột thì là tự chế, cầm gặm cũng là rất có mùi vị.
Tô Điềm kêu Tô Vạn Thanh lấy hộp gỗ tới, đem đĩa trắng và khung xương vịt đi vào, lại bỏ một ít dưa leo và hành tây thái sợi vào, còn có tương ngọt và bánh nướng nhỏ không thể thiếu cho món vịt quay, sau khi phòng ngừa thỏa đáng liền đưa cho Tô Vạn Thanh.
"Cha, phiền người đi một chuyến rồi, Phương Bộ Khoái nơi đó hẳn đã đến giờ ăn cơm, đi vừa kịp lúc."
Tô Vạn Thanh hít sâu một hơi, hương vị vịt quay đó thật sự bá đạo, ông cách gần như vậy thật sự là không cưỡng lại nổi: "Được rồi, ta bây giờ đi ngay đây."
Cũng may hộp gỗ này ngăn chặn phần lớn hương thơm, bằng không một đường này ông không thể nào chịu được đau khổ mất.
Khi Tô Điềm kết thúc một loạt mấy động tác này, toàn bộ đại sảnh tĩnh lặng không một tiếng động, cơ hồ một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được tiếng vang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT