Lý Hồng Nguyệt nghe xong lời Tô Điềm nói, liền đeo găng tay vào, một lúc sau, bà cảm thấy lòng bàn tay mình hơi đổ mồ hôi: "Ôi, đại tẩu, đến xem đi, vừa đeo một lúc là lòng bàn tay ta đã đổ mồ hôi. Cái này thật tốt! Văn Dương nhà tẩu khẳng định mùa đông sẽ không bị lạnh."
Trịnh Xuân Miêu sau khi nghe điều này đã vội vàng chạy tới: "Để ta xem, đây là thứ gì?" Lý Hồng Nguyệt đem găng tay đưa cho bà: " Tẩu đeo nó thử xem"
Trịnh Xuân Miêu kinh ngạc mở to mắt: "Thật sự rất ấm!" Lúc đầu thấy Tô Điềm lăn lộn với đống lông vịt, bà còn không để tâm, nhưng không ngờ lại có thể làm ra đồ tốt như vậy, bà lại nghĩ đến chiếc áo khoác đang làm dang dở của mình...
Tô Điềm dường như đoán được tâm tư của bà: "Đại bá mẫu, ngày mai chúng ta ra ngoài thu lông vịt nhé. Cứ tiếp tục may áo khoác như bình thường, chỉ cần thêm một lớp cúc ẩn và nhét lông vịt vào bên trong, như thế mới có thể tách ra mang đi giặt sạch được, lông vịt này không chịu được bột giặt, nếu dính nước sẽ bị vón thành một cục."
"A! Được! Được!" Trịnh Xuân Miêu vui mừng khôn xiết.
Tô Điềm cầm lấy găng tay rồi nhìn: "Đại bá mẫu cũng có thể khâu thêm một đường dọc theo những đường này khâu này, để cố định lông vịt không bị loạn."
Dựa theo thiết kế của áo lông vũ thời hiện đại, Tô Điềm cũng chọn một vài chỗ trên găng tay để Trịnh Xuân Miêu may thành nhiều mảnh nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play