Thực ra lúc đó nàng đã mời hắn đến nhà ăn tối cùng cho vui, Thẩm Ôn Chiêu lại nói đây là bữa tối gia đình nàng, hắn chỉ là người ngoài, không nên quấy rầy thì hơn.
Những lời hắn nói đều rất chân thành, lý do cũng đầy đủ, Tô Điềm không còn tự tin để kiên trì nữa, nhưng tốt xấu gì cũng phải hỏi được nơi Thẩm Ôn Chiêu đang ở.
Không, cánh gà nhồi xôi này đã làm sẵn từ lâu rồi, vừa kịp lúc để gửi nó đi.
Cũng không biết Thẩm Ôn Chiêu xây viện mới ở đây từ khi nào, Tô Điềm còn tưởng rằng hắn sẽ ở khách điếm cơ, loay hoay một hồi rồi mới chạm vào cánh cửa, Tô Điềm lau tay vào váy rồi duỗi tay gõ lên then cửa.
"Thẩm công tử, ta là Tô Điềm, ngươi có nhà không?"
Bốn phía im lặng như tờ, ngay lúc Tô Điềm chuẩn bị rời đi, cửa viện từ bên trong mở ra.
Ánh trăng mờ ảo chiếu lên nửa mặt Thẩm Ôn Chiêu, khiến hắn có chút lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT