Canh còn nóng hổi, vừa cho vào miệng liền cảm nhận được vị cay cay của hạt tiêu, so với ớt thì vị cay có phần nhu hòa hơn một chút, uống mấy ngụm trôi xuống bụng liền có thể cảm nhận được một luồng nhiệt nóng hổi, ấm áp tỏa ra khắp cơ thể.
"Đúng là canh ngon!"
Trương Quế Hoa gật đầu lia lịa, dạ dày lợn trong nồi cũng đã được hầm nhừ, ăn có chút dai dai sật sật chứ không hề có mùi tanh, quan trọng là nước thịt thanh đạm nhưng lại không mất đi vị đậm đà vốn có.
So với dạ dày lợn trong canh, Tô Đại Thụ lại thích thịt gà trong đó hơn, thịt gà vẫn giữ được độ mềm mịn và không dai chút nào, càng nhai lại càng có hương vị đậm đà, xương gà cũng chứa rất nhiều nước hầm ngon ngọt. Ăn một miếng gà, uống một ngụm rượu và kết thúc bằng một ngụm nước canh đậm đà chính là bổ dưỡng nhất.
Tô Đại Thụ lặng lẽ liếc nhìn Tô Điềm, thấy nàng dường như không để ý đến mình, ông nhanh chóng bưng bát canh lên uống một hớp, cuối cùng ợ lên một tiếng lớn, mặt ông đỏ bừng vì xấu hổ.
Tô Đại Thụ ho nhẹ một tiếng, sờ mũi một hồi rồi giả vờ gắp cho Tô Nhân một chiếc cánh gà nhồi xôi để che đậy sự xấu hổ của mình: "Tiểu Nhân ngày càng lớn, phải ăn nhiều thịt hơn mới được."
Cánh gà vừa được vớt ra từ chảo dầu nóng, mặt nào mặt nấy đều chín vàng, nó phồng to đến nỗi thoạt nhìn còn to hơn cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play