An An cũng đang gặm một miếng xương lớn, miệng và tay nó tràn đầy nước sốt, đứa nhỏ ăn rất nhiều, cứ một miếng thịt rồi một miếng cơm, thỉnh thoảng Tô Điềm gắp cho nó một miếng đậu rán giải ngán, vừa ăn vừa đung đưa đôi chân nhỏ bé.
Sau một bữa cơm ăn đến no căng cả bụng, cũng không thấy Ngô Tử Khôn ôm bụng?
"Điềm nhi, ngươi có cảm thấy ông chủ Ngô so với khi mới gặp đã béo lên rồi không?" Tô Văn Tổ nhìn bóng dáng Ngô Tử Khôn rời đi.
Tô Điềm quét mắt liếc hắn một cái: "Chẳng nhẽ ngươi không béo sao?"
"..."
Tô Văn Tổ nhéo nhéo cái bụng mình, không thể tin nổi mà mở to hai mắt, xong rồi, cơ bụng của hắn !!...
Càng đến gần ngày thi huyện, tiểu viện Tô gia càng yên tĩnh, lớn nhỏ trong nhà không ai bảo ai mà đều động tác nhẹ nhàng, ngày thường nói chuyện cũng rất cẩn thận, để không quấy rầy đến hai huynh đệ Tô Văn An và Tô Văn Thần. Ngay cả Mạc Lương cũng tìm một chỗ đất trống bên ngoài, mỗi sáng đưa Tô Văn Dương và An An ra khỏi nhà tập luyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT