Huyền Khả dẫn đường, Triệu Thuần và Liễu Huyên theo sát phía sau. Khi đến gần địa giới có sinh cơ khá mạnh đó, hình dạng của Đằng Mộc Anh Thực cũng hiện ra.
Thụ thần chiếm cứ trong Man Hoang cổ địa thực ra là một cây cự dung. Trên đó có rất nhiều dây leo xoay quanh sinh trưởng. Vì chúng hấp thụ sức mạnh của thụ thần mà tồn tại, nên thường ngày cũng là một lớp bình phong bảo vệ cự dung. Cả hai cùng có lợi, cùng tồn tại cho đến nay.
Những dây leo này buông xuống, gần như bao trùm cả bãi săn. Bên trong, ở một số chỗ đặc biệt to lớn, những rễ mây có đạo hạnh sâu dày sẽ kết ra Đằng Mộc Anh Thực.
Hai người nhìn thấy dũng sĩ tộc Hoang vội vã chạy tới, dùng hai bàn tay to kéo cỏ cây ra. Chốc lát, có một luồng sáng màu bích lục dịu nhẹ tỏa ra, làm lòng người hơi lắng lại. Dũng sĩ tộc Hoang kia không dùng tay không hái, mà phất tay sờ vào bên hông, kéo xuống một cái túi da cũ kỹ. Chỉ thấy hắn vỗ tay lên túi da, miệng lẩm bẩm không biết nói gì. Ngay lập tức, một luồng bích quang bay lên, nhanh chóng chui vào trong túi da.
Tuy chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để Triệu Thuần và Liễu Huyên nhìn thấy rõ ràng.
Đằng Mộc Anh Thực dường như không phải là một vật chất, cũng không giống trái cây bình thường. Nó trông giống như một khối sáng màu xanh tươi, bên trong có vật giống hạt gỗ không ngừng nhô ra, tỏa ra sức sống mãnh liệt.
Ngoài việc làm lòng người yên tĩnh, Đằng Mộc Anh Thực cũng không có công dụng đặc biệt nào khác. Không giống những bảo vật bình thường làm mê hoặc lòng người, vật này có lẽ thật sự như lời dũng sĩ tộc Hoang nói, không có nhiều công dụng đối với tu sĩ ngoài tộc hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play