Chợt xảy ra biến cố như vậy, Thích Vân Dung không khỏi càng cảnh giác hơn với Định Tiên thành.
Theo Thiệu Ngôn Sinh đi đến chỗ cửa thành, nàng có thể thấy những kiến trúc hùng vĩ trùng điệp trong tầm mắt. Những tu sĩ đóng quân ở đây cũng chỉ ở cảnh giới trúc cơ, thỉnh thoảng có vài vị ngưng nguyên tuần tra xung quanh. Nàng bất động thanh sắc dùng thần thức điều tra, cảm nhận được xung quanh còn có những uy áp nặng nề hơn, liền lập tức thu thần thức về để tránh gây kinh động.
"Hai vị tiền bối từ đâu đến, xin đưa văn điệp cho tại hạ xem qua." Người nói đội khăn vấn, không giống binh vệ mà giống một thư sinh. Tu vi chừng trúc cơ trung kỳ, ngữ khí rất khách khí.
Nhưng Thích Vân Dung vừa mới thấy người này vênh mặt hất hàm sai khiến tu sĩ phía trước, giờ lại thấy vẻ giả tạo đó thật nực cười, không khỏi thầm mắng trong lòng.
Đúng là kẻ mượn gió bẻ măng!
Dù sao cũng là vì thấy hai người nàng là tu sĩ ngưng nguyên, nên không dám ăn nói lỗ mãng thôi.
Loại người này Thiệu Ngôn Sinh đã thấy nhiều nên không có gì lạ. Trong lòng biết tính nết của Thích Vân Dung thẳng thắn, sợ bị tiểu nhân quấn thân, không được yên tĩnh, vì thế hắn không nhanh không chậm lấy ra một tấm văn điệp từ trong tay áo, trực tiếp đưa ra trước mắt người kia: "Từ Hồn Đức trận phái đến, muốn vào trong thành để bố trí và tu sửa trận pháp cho người."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play