Dựa vào tia ấm áp đó, Triệu Thuần cố gắng thoát ra khỏi hắc thủy triều, đặt chân lên Diễm Văn Viên Miếu.
Không có tà ma nhuốm vào thân thể, kim ô huyết hỏa trong đan điền liền bắt đầu truyền ấm áp theo kinh mạch chảy khắp tứ chi. Ngón tay nàng khẽ nhúc nhích, thấy đã có thể hoạt động tự nhiên, lại tiếp tục ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử kia.
Hai người rõ ràng gần trong gang tấc, nhưng da thịt và khuôn mặt của đối phương lại là một mảng bạch quang, không nhìn rõ được điều gì. Triệu Thuần có thể nhận ra, nữ tử này tuyệt đối không phải nhân loại, thậm chí, nàng còn chưa có thực thể, giống như một hình ảnh ảo, chỉ khi chạm vào mới có cảm giác thật.
“Đa tạ tiền bối tương trợ.” Triệu Thuần chắp tay cảm ơn. Nữ tử lại lấy tay che mặt, sau đó phiêu nhiên hóa thành một đạo bạch mang, độn tới vỏ kiếm trong tay nàng.
Bạch mang không quá chói mắt, trong sự ảm đạm sâu thẳm, tản ra hào quang nhu hòa. Triệu Thuần trong lòng khẽ động, đưa vỏ kiếm lên bạch mang rồi buông tay. Liền thấy bạch mang nhẹ nhàng nâng vỏ kiếm lên, chậm rãi bay vào trung tâm viên miếu.
Nàng cũng theo đó mà đi, thong thả ngắm nhìn bốn phía viên miếu.
Thật sự mà nói, viên miếu này càng giống như một viên đình trong hắc thủy, bốn phía không có vách tường. Nơi đặt chân có một cái đỉnh án, thờ phụng hương hỏa và bài vị huyền hắc. Lướt qua đỉnh án đi vào trong, bên trong vô cùng trống trải, trừ một tôn quan tài khổng lồ ở chính giữa, thì không còn vật gì khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play