Nữ tu đi tới có thân hình cao ráo, cao hơn Dịch Văn chừng một cái đầu.
Nàng không hề liếc nhìn ai, lúc đi ngang qua cũng không để tâm đến Dịch Văn. Nhưng khi ánh mắt Dịch Văn chạm phải khuôn mặt của nữ tu, nàng chợt cảm thấy một nỗi sợ hãi từ sâu trong lòng, khiến nàng không nhịn được dừng chân quay đầu lại, nhìn nữ tu một mình đi vào trong đường.
Dịch Văn không thể nhìn ra tu vi của người này, nên hiểu rằng cảnh giới của đối phương tất nhiên phải cao hơn nàng. Nhưng cảm giác uy hiếp này, ngay cả Bạch Tiêu Nhiên trước đây cũng chưa từng mang lại cho nàng.
Bạch Tiêu Nhiên thành danh từ sớm, sư môn của nàng ta dù trong Nguyệt Thương Môn cũng được xem là đức cao vọng trọng. Vì thế trong mắt các đệ tử Nguyệt Thương, tính cách của Bạch Tiêu Nhiên có chút kiêu ngạo, hống hách. Người dưới làm việc không hiệu quả, bị nàng mắng mỏ là chuyện thường. Ngay cả một người đã theo Bạch Tiêu Nhiên nhiều năm như Dịch Văn, ngày thường cũng luôn cảm thấy sợ hãi, sợ làm đối phương tức giận.
Nhưng nỗi sợ hãi đó, so với nỗi sợ hãi trước mắt này, lại không giống nhau.
Nữ tu lướt qua nàng có khí chất lạnh lùng như sương tuyết trên đỉnh núi, nhưng nhìn vào vẻ mặt của nàng, lại khiến người ta cảm thấy người này trầm ổn như mặt hồ tĩnh lặng.
Trong lúc suy nghĩ, nàng nghe thấy nữ tu kia mở miệng, giọng nói cũng đúng như nàng nghĩ, lạnh lùng và trầm thấp, nàng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT