Giống như lời Ngô Ngọc Nùng nói, nàng xuất thân chi thứ, tư chất lại bình thường, nhiều năm nay tuy cần cù chăm chỉ nhưng chung quy không được trọng vọng, nên quy mô thương đội của nàng chỉ có năm sáu chiếc thuyền, dù trong hàng chi thứ cũng thuộc dạng bét.
Trong tông tộc Ngô gia, những người có tư chất xuất sắc sẽ được đề bạt đến tổ địa tu hành. Còn lại như Ngô Ngọc Nùng, sẽ bị phái đến các thế lực dưới trướng tông tộc, phụ trách các sự vụ để làm lớn mạnh chủ gia, nuôi dưỡng tu sĩ ở tổ địa. Từ xưa đến nay, các thế gia tu chân đa phần đều như vậy, thế lực càng mạnh, địa vị càng rõ ràng.
Ngô Ngọc Nùng tiếp quản thương đội này đã hơn sáu mươi năm, có thể nói là dốc hết tâm huyết. Nhưng quy mô thương đội quá nhỏ, số tiền nàng có thể nhận lại càng không nhiều. Theo quy củ trong tộc, mỗi chiếc phi thuyền dưới tay nàng được cấp một hộ vệ Chân Anh, nếu muốn thêm người thì phải tự bỏ tiền thuê. Nhờ nhãn quan độc đáo, quyết đoán dứt khoát, thời gian đầu Ngô Ngọc Nùng cũng tiến triển thuận lợi, mấy phen lợi nhuận đã khiến nàng có chút tiếng tăm trong tộc.
Nào ngờ chưa được bao lâu, tuyến đường buôn bán của Ngô gia ở Nam Địa đều bị một thế lực khác cắt đứt. Sau nhiều lần tranh giành không thành, danh tiếng các cửa hàng của Ngô gia ở Định Tiên và Chúng Kiếm Thành cũng bị ảnh hưởng nặng nề, mất không ít tài nguyên, đành phải chịu khuất ở hạng hai cho đến nay. Thương đội của Ngô Ngọc Nùng vì thuộc chi nhánh phía Nam, nên cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, không còn vẻ phong quang như thuở ban đầu.
Tông tộc không chịu phân phối các hộ vệ Chân Anh mạnh mẽ đến, trong tay nàng lại không có tiền để thuê thêm tán tu. Thế nên mỗi lần buôn bán đều là mạo hiểm, dần dà, cũng không còn ai dám hợp tác với Ngô Ngọc Nùng. Đây cũng là lý do vì sao nàng phải hao tâm tốn sức lấy lòng trưởng lão chủ gia, để trưởng lão mở lời, cho nàng chuyển sang buôn bán ở Bắc Địa.
Vị trưởng lão kia đã là tu sĩ Ngoại Hóa, vì yêu thích những vật phẩm xa xỉ, khi ra ngoài thường dùng các pháp khí quý hiếm. Ngô Ngọc Nùng may mắn đã được thấy vài lần, nhưng giờ nàng cảm thấy những món pháp khí đó không thể sánh được với vẻ đẹp của bảo thuyền của Triệu Thuần. Trong lòng biết vật này vô cùng trân quý, nàng tự nhiên không thể mở lời hỏi mua, chỉ muốn dò hỏi lai lịch để tìm được vị luyện chế ra con thuyền này.
Với tài lực của nàng, muốn mời vị đại sư kia e là bất khả thi, nhưng nếu có thể mang tin tức này về báo cho trưởng lão, với tính cách phóng khoáng của đối phương, cũng coi như lập được chút công lao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play