Hôm nay, nàng mặc một bộ khúc cư màu tím nhạt, tóc đen vấn thành búi tóc buông xuống, ánh mắt hiền hòa, tĩnh lặng, tựa như một đóa ngọc lan chớm nở.
Nhưng không hiểu sao, thần thái trong ánh mắt đó lại không còn vẻ tiêu sái tùy tính như lần trước Triệu Thuần gặp nàng.
Biết được Triệu Thuần vừa trở về từ Giới Nam Thiên Hải, Vương Phù Huân cũng đang âm thầm đánh giá người đối diện.
Triệu Thuần có một đôi mắt lạnh lùng nhưng sắc bén, khi đối diện với nàng, người ta sẽ cảm thấy một luồng lạnh lẽo từ sống lưng. Nhưng khi dời mắt đi, cảm giác này sẽ nhanh chóng biến mất. Nhiều người từng tiếp xúc với Triệu Thuần thường nói rằng nàng có lúc hiền hòa, không bị trói buộc, có khi lại như một thanh kiếm vô phong, trầm mặc và lạnh lẽo. Vương Phù Huân rất khó để kết luận Triệu Thuần rốt cuộc là người thế nào. Nếu nói nàng lạnh lùng vô tình, nàng lại rất chân thành với người bên cạnh. Nhưng nếu nói nàng nhiệt tình chân thành, nàng lại giống như một tảng băng cứng cách xa người ngàn dặm.
Đây không phải là một người tốt theo nghĩa tuyệt đối, nhưng cũng tuyệt đối không phải là kẻ ác.
Mái tóc và đôi mắt của Triệu Thuần đều là màu xanh đen trầm lắng, từ trong đó nổi lên những gợn sóng như nước, khiến đồng tử nàng giống như một hồ nước tĩnh lặng. Mũi và xương lông mày của Triệu Thuần cũng rất cao, hàng lông mi dài đổ bóng xuống đáy mắt. Vương Phù Huân hồi nhỏ từng nghe người ta nói, người có tướng mạo như vậy, phần lớn cao ngạo tự tôn, rất ít khi cam tâm khom lưng.
"Vương đạo hữu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play