Triệu Thuần đỡ dậy Mông Hãn, đan điền hắn bị phá, gần như thành phế nhân, bất quá nhờ tu qua bí pháp, lại được Triệu Thuần cho uống đan dược do Liễu Huyên tặng, ngược lại là giữ được một mạng.
"Chuyện của Nhạc Toản, ả đã sớm để mắt tới ta và ngươi, chỉ có điều tư chất linh căn ta thường thường, nên giờ mới bị ả tìm tới. May mà chưởng môn phái ngươi ra tông môn có việc, để ngươi không đến nỗi sa vào kết cục như ta." Mông Hãn được nàng đỡ ra khỏi động, trong lòng biết con đường phía trước của mình đã đứt, khi nói những lời này, có phần cảm thấy thoải mái hơn.
Triệu Thuần hồi tưởng lại lời Thu Tiễn Ảnh từng nói, muốn thu nàng làm đồ đệ nhưng bị Lý Sấu ngăn lại, nên không thành. Chợt cảm thấy lạnh lẽo phát sinh, hóa ra bản thân đã từng qua một đạo trước quỷ môn quan. Sau đó gặp ả giết Trì Tung đoạt bảo, lúc đó cũng cực kỳ nguy hiểm, trải qua đủ chuyện, tính mạng của mình bất quá chỉ nằm trong một ý niệm của kẻ khác.
Nàng cắn răng, thực sự là do thực lực bản thân quá yếu, mới có thể rơi vào thế bị động như vậy.
"Trước mắt, vẫn là trước tiên tìm đường ra ngoài. Ả chỉ phá đan điền của sư huynh, còn chưa rút ra linh căn, ta dẫn ngươi đi tìm Liễu sư tỷ, nàng nhất định có biện pháp trợ ngươi." Nhưng cả hai đều biết, những lời này đa phần chỉ là lời trấn an, đan điền là nơi tu sĩ uẩn khí, cũng là linh cơ sở tại. Đan điền phá thì đại đạo đoạn tuyệt, từ xưa tu sĩ vì đan điền bị hao tổn mà đột ngột mất mạng rất nhiều, có thể bổ khuyết đan điền mà lại đăng tiên lộ thì hầu như chưa từng nghe thấy.
Khí lực của Mông Hãn hoàn toàn không còn, có thể nói là nửa bước khó đi. Triệu Thuần đỡ hắn nhảy đến chỗ cửa đá, thì đột nhiên đất rung núi chuyển, dây sắt tấn công, phát ra tiếng réo vang chói tai, huyết khí dưới vực sâu gần như ngưng tụ thành thực chất ầm vang bạo khởi, hướng lên trên mà đi.
Trên đỉnh vách đá nứt ra, bắt đầu rơi xuống phía dưới. Triệu Thuần ngự khởi chân khí, bao bọc Mông Hãn vào trong vòng chân khí để bảo vệ.
"Núi lở?" Nàng lông mày nhíu chặt, cự thạch rơi xuống, đã ngăn cản chặt kín cửa đá lúc trước. Lại thêm nàng còn phải che chở Mông Hãn, không tiện ngự kiếm đục mở cự thạch. Đúng lúc bối rối, trên đỉnh một tia bạch quang xuyên vào, sau đó hóa thành nhiều sợi, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên có những giọt nước rơi xuống.
Dần dần có thể nghe thấy tiếng trào lên, Triệu Thuần thầm thì một tiếng không tốt, nắm chặt vai Mông Hãn, lập tức vọt lên. Hầu như ngay khoảnh khắc hai người dâng lên, thạch đỉnh hoàn toàn vỡ nát, dòng nước bành trướng mãnh liệt rót vào!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT