Thẩm Minh Yến hơi mím môi, cảm xúc không nói rõ trong lòng lặng lẽ khuấy động. Anh đưa tay cầm lấy chiếc hộp nhỏ, mở ra bên trong là một chiếc huy hiệu được chế tác vô cùng tinh xảo.
Hình thức thoạt nhìn không khác nhiều so với những huy hiệu anh từng đeo, nhưng từ đường nét, nước mạ đến chất liệu đều rõ ràng là đồ thủ công đặt làm riêng. Đơn giản, nhưng tinh tế đến từng chi tiết. Một cái nhìn liền biết không phải đồ làm đại trà.
Anh nhận ra đây là loại huy hiệu dùng trong bộ đồng phục của hội học sinh, thứ mà trước kia anh thường xuyên đánh rơi hoặc làm hỏng. Những lần bị trừ điểm, bị khiển trách... không biết đã bao nhiêu lần.
Giản Tang đóng lại hộp thuốc, giọng vẫn bình thản như thường: “Không phải thứ gì đáng giá. Huy hiệu cũ dễ tuột, cũng dễ làm rơi. Tôi tiện tay tìm một cửa tiệm chuyên làm đồ phụ kiện đồng phục, đặt lại cho cậu cái mới.”
Chiếc huy chương ánh bạc lặng lẽ nằm trong hộp nhung, Thẩm Minh Yến chăm chú nhìn món quà nhỏ ấy hồi lâu, cuối cùng khẽ khàng đóng hộp lại, ngón tay siết nhẹ.
Anh cúi đầu, giọng nói thấp đến gần như thì thầm: “Tôi còn tưởng… cậu thật sự không chuẩn bị gì cho tôi.”
Thẩm Minh Yến quay đầu sang hướng khác, khẽ hít vào một hơi, cổ họng có chút nghẹn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play