Khóe môi Giản Tang khẽ cong, một nụ cười nhạt thoáng lướt qua, rồi lại cụp mắt, tiếp tục ăn phần bánh của mình.
Thật ra cậu cũng là người kén ăn, nhiều món không hợp khẩu vị, dạ dày lại yếu, thường xuyên để thừa đồ.
Mỗi lần như vậy, Thẩm Minh Yến đều sẽ không nói nhiều, chỉ im lặng ngồi xuống, giúp cậu ăn hết. Vừa ăn vừa cau mày than vãn: “Ăn uống kiểu này thì đừng hỏi sao chẳng tăng được cân.”
Miệng thì nói vậy, nhưng anh chưa từng hỏi tại sao cậu không ăn, cũng không giận, chỉ là mỗi lần như thế đều kiên nhẫn “dọn dẹp hậu quả”, chưa bao giờ thật sự khó chịu.
Cứ như vậy, hết lần này đến lần khác, luôn là anh âm thầm bao dung.
Bên trong tiệm vẫn yên tĩnh, chỉ có ánh đèn dịu nhẹ phủ xuống, như đang giữ lại chút dịu dàng mong manh của buổi đêm.
Bên ngoài, tiếng xe thỉnh thoảng lướt qua, kéo theo từng đợt gió lùa nhẹ vào qua cánh cửa kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT