Trên sân thượng, gió thổi từng cơn buốt lạnh.
Thu đã về. Ban ngày vẫn còn chút nắng dịu, nhưng đến đêm, không khí liền trở nên giá buốt, như thể chỉ cần đứng yên vài phút cái lạnh cũng có thể thấm vào xương.
Gió mạnh thổi tàn thuốc bay tứ tán. Ánh mắt Thẩm Minh Yến còn vương đầy sát khí, đại thiếu gia tâm trạng không tốt, lúc này ai dám bén mảng đến gần đều chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Thế nhưng khi nhìn thấy người đối diện là Giản Tang, ánh mắt ấy lại khựng lại một nhịp.
Ánh đèn mờ phản chiếu trên gương mặt anh tuấn của Thẩm Minh Yến, kéo dài hàng mi sắc lạnh và vết bóng nghiêng gắt. Anh thu lại ánh nhìn, tựa người vào lan can, giọng nói khàn khàn, mang theo chút giễu cợt mà mệt mỏi: “Hội trưởng, cậu quản cũng rộng quá rồi đấy.”
Giản Tang vẫn giữ điếu thuốc trong tay, ngón tay siết lại vô thức.
Tàn thuốc rơi xuống lòng bàn tay, để lại một vệt nóng rát rất nhẹ, như đau, mà cũng như không. Nhưng cậu không quan tâm. Mỗi lần nhìn thấy Thẩm Minh Yến hút thuốc, trong lòng cậu lại dâng lên một loại bực bội khó gọi tên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play