Cả buổi trưa hôm ấy, Giản Tang vẫn chìm trong trạng thái ngơ ngẩn.
Nói đúng hơn, cậu dùng cả buổi chiều để cố thích nghi với sự thật, mình đã trọng sinh.
Cậu ngồi một mình trên chiếc ghế nhỏ dưới lầu, trong sân cũ, nơi từng lưu giữ biết bao ký ức ấu thơ. Rõ ràng là nơi rất quen thuộc, vậy mà vào giây phút này, cậu lại không dám bước lên lầu. Không hiểu vì sao. Có thể là sợ, sợ bước qua cánh cửa kia rồi phát hiện mọi thứ chỉ là một giấc mộng, mà sau cánh cửa ấy, vẫn là một mảnh hoang vu lạnh lẽo.
Cậu sợ tỉnh lại. Cũng sợ mình chưa từng rời đi.
Lý thẩm thấy Giản Tang mãi ngồi yên không nhúc nhích, chỉ nghĩ rằng cậu bị cảm nắng nên khó chịu, cũng không nói nhiều, nhẹ nhàng đi xuống bếp nấu chút gì đó cho cậu ăn.
Chạng vạng buông xuống.
Mùa hè khi hoàng hôn đến là lúc ve sầu cất tiếng rộn ràng, bên bờ sông xa xa, bóng nắng rải đều xuống mặt đất, phản chiếu ánh chiều vàng lên mái ngói, nhuộm đỏ cả khoảng trời đẹp đến ngỡ ngàng.
Giản Tang vẫn ngồi yên trên chiếc băng ghế nhỏ, thẫn thờ nhìn về phía xa, thì bỗng nghe thấy tiếng "Gâu gâu!" của Đại Hoàng con chó già đã sống cùng gia đình bao năm.
Cậu nghiêng đầu nhìn theo ánh mắt nó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT