Một câu anh nói nhẹ nhàng, lại khiến tim Giản Tang ấm lên không ít. Cậu biết ơn nhà họ Thẩm đã từng cho mình một mái ấm, một gia đình thật sự. Cho dù giờ phút này, nơi ấy không còn thuộc về cậu nữa, lòng cậu vẫn tràn ngập cảm kích.
Chỉ là, giấc mộng đẹp nào rồi cũng có lúc phải tỉnh.
Đã quyết định, thì không thể tiếp tục sai thêm lần nữa.
Giản Tang im lặng hồi lâu, rồi khẽ nói: “Tôi đã tỉnh rồi, cũng không có gì đáng lo. Anh về đi thôi.”
Thẩm Minh Yến thoáng nhíu mày, không vui chút nào. Lạnh nhạt quá đỗi. Anh đã ở bên cạnh chờ đợi bao lâu, chỉ mong có thể nói chuyện thêm một lát, thế mà lại bị đuổi khéo thế này!?
Anh cười nhạt, cố tình chậm rãi: “Thế nào, em chướng mắt không muốn thấy anh à?”
Giản Tang nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt có chút ngạc nhiên: “Chẳng phải trước kia ngày nào tan ca anh cũng chỉ muốn đi chơi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT