Năm Thích Mai bảy tuổi, là lần đầu cô gặp Vương Dương.
Nhà chẳng hề khá giả, cha cô Thích Mạnh, tính tình cục cằn, động một chút là chửi mắng, đánh đập. Trong ký ức của cô, rõ ràng nhất luôn là đôi mắt đỏ hoe của mẹ khi khóc, là giọng rít gào thô bạo của cha, và là tiếng chai bia va chạm loảng xoảng.
Cô sợ về nhà. Ở trường mới là nơi cô thấy an toàn. Mỗi buổi tối, bước chân trên đường về là lúc tim cô đập nhanh nhất, vì sợ phải nhìn thấy cha, sợ thấy mẹ lại bị ông đánh đập đến bầm tím.
Căn phòng của Thích Mai lúc nào cũng tối tăm, ẩm mốc. Cha nghiện cờ bạc, tiền điện cũng thường xuyên bị nợ, đến tối cả nhà chìm trong bóng đen đặc quánh. Dù cha tàn nhẫn, nhưng rất hiếm khi trực tiếp đánh mắng cô.
Mãi cho đến một hôm, mẹ đi làm chưa về, cha say rượu, vừa vặn bắt gặp Thích Mai tan học. Ông bắt cô đi mua rượu, mua đồ nhắm. Cô không có tiền, bị ông đá một cú, ngã sầm vào tủ, đôi má trắng nõn lập tức sưng đỏ, rớm máu.
Khi mẹ trở về, thấy con gái bị thương, bà òa khóc. Bà báo cảnh sát, còn liều mạng xô xát với chồng. Đêm ấy, mẹ ôm chặt Thích Mai, vừa run vừa thì thầm: “Mai Mai… mẹ sẽ đưa con rời khỏi đây.”
Chuyện này cuối cùng cũng lọt đến tai chủ nhà của mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play