Thực tế, cái bật lửa đó đã bị cậu ta ném xuống một con mương không biết ở đâu từ lâu. Cậu ta không ngốc đến mức giữ lại món đồ này.
Đúng lúc ấy, Thẩm Minh Yến bước lên một bước.
Người đàn ông này từ đầu đến giờ vẫn trầm mặc, nhưng khi nhìn về phía Giản Văn Văn, khóe môi lại khẽ nhếch, nụ cười ấy lạnh lẽo đến mức khiến đối phương rùng mình, giống như một vị thẩm phán đến từ địa ngục.
Giọng anh thong thả nhưng sắc lạnh: “Nếu là bật lửa, thì trong thôn chỉ có một quầy bán quà vặt. Ở thị trấn, cửa hàng đều có camera giám sát. Chỉ cần tra một chút là rõ.”
Sắc mặt Giản Văn Văn lập tức trắng bệch.
Cảnh sát dĩ nhiên cũng nhận ra có điều bất thường. Một người tiến lên, nói: “Cậu Giản, đã có nhân chứng chỉ điểm, e là cần phiền cậu theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra.”
Giản Văn Văn vội vàng lùi mấy bước: “Không! Chuyện này không liên quan gì đến tôi, các người không thể bắt tôi đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT