Sắc mặt Giản Văn Văn bỗng trắng bệch. Cậu kta hông ngờ Giản Tang lại đoán trúng nhanh đến vậy, càng không ngờ người kia sẽ trực tiếp chất vấn mình như thế. Cậu ta luống cuống: “Giản Tang… có phải cậu hiểu lầm tớ rồi không? USB của cậu mất, đâu có liên quan gì đến tớ chứ? Tại sao cậu lại nghi ngờ tớ?”
Lời còn chưa dứt, Giản Tang đã bật cười lạnh.
Âm thanh ấy khiến lòng Giản Văn Văn đột nhiên trùng xuống, cảm giác bất an âm ỉ lan rộng trong lồng ngực.
Thật ra, Giản Tang xưa nay luôn là người điềm đạm, hiếm khi tranh cãi với ai. Nhưng mỗi khi cậu lạnh mặt, khí thế lại khiến người khác khó lòng chống đỡ nổi.
Ánh mắt Giản Tang vẫn không dời khỏi người cậu ta, giọng nói nhẹ bẫng mà sắc lạnh: “Tôi từng nói… USB của tôi bị mất sao?”
Từ đầu đến giờ, cậu nói là: USB có vấn đề.
Đồng tử Giản Văn Văn run rẩy, trái tim như có thứ gì siết chặt, lắp bắp: “Tớ… tớ chỉ đoán thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT