Khóe môi Giản Văn Văn cong lên một nụ cười nhàn nhạt, nhưng ánh nhìn lại ẩn chứa chút ác ý. Cậu ta cố tình nói: “Thật ra thì… cũng không sao cả. Dù sao khi đó ba tớ với dì Ôn Nhã đã ly hôn rồi, sau này dì ở bên ai cũng là chuyện bình thường thôi. Có điều cậu không thấy lạ sao? Nếu thật sự là như vậy, người đàn ông kia vì sao không chịu trách nhiệm, lại để dì cùng cậu phải chịu nhiều khổ cực như thế?”
Câu nói như vô tình ấy, nhưng trên thực tế lại như đem hết sai trái đẩy sang Ôn Nhã, ám chỉ rằng bà từng phản bội trong hôn nhôn. Dù sao thì Giản Tang và Giản Văn Văn cũng bằng tuổi nhau.
Giản Tang gắp thức ăn, động tác khựng lại trong chớp mắt, chân mày cũng theo đó nhíu lại.
Cậu có thể nhẫn nhịn Giản Văn Văn khiêu khích mình, có thể giả vờ không nghe thấy những lời mỉa mai nửa thật nửa đùa của đối phương, nhưng chỉ cần chạm đến người nhà cậu — đặc biệt là mẹ thì mọi giới hạn đều lập tức bị phá vỡ.
Giản Tang khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn đối phương đột ngột trở nên lạnh lẽo.
Ánh mắt ấy, so với thường ngày khác hẳn, có phần sắc bén và lạnh lẽo, tựa như đang giấu dao dưới lớp vỏ bọc im lặng.
Giản Văn Văn bất giác rùng mình, giọng cũng nhỏ đi vài phần: “Tớ… tớ cũng chỉ là đoán vậy thôi mà…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT