Sau khi tắm rửa xong, Giản Tang vừa lau khô tóc thì dì giúp việc đã đúng lúc bước tới, nhẹ giọng nhắc: “Đầu bếp dưới lầu đã nấu mì rồi ạ, ngài và thiếu gia vẫn chưa ăn gì, có thể xuống dùng một chút cho ấm bụng.”
Cậu gật đầu, lễ độ: “Cảm ơn dì.”
Từ lúc rời khỏi buổi tiệc đến giờ, đúng là chưa có gì vào bụng. Lúc ở bệnh viện, Giản Tang cũng đã thấy đói, nhưng vì lo cho Thẩm Minh Yến nên vẫn cố kìm lại. Bây giờ tâm trạng tạm ổn, dạ dày cũng bắt đầu réo lên như kháng nghị.
Cậu vừa xuống tới nơi thì Thẩm Minh Yến cũng đang đi tới phòng ăn. Người đàn ông đã thay sang một bộ đồ ngủ bằng lụa màu đen, cổ tay áo hơi lỏng, thắt lưng buộc hờ, khiến dáng người vốn cao lớn càng thêm phần quyến rũ, vừa chững chạc vừa có chút lười nhác.
Thẩm phu nhân đang ngồi đợi sẵn, nhìn thấy anh thì vội hỏi: “Không sao chứ? Bệnh viện kiểm tra ra kết quả gì chưa?”
Thẩm Minh Yến ngồi xuống ghế, dựa người vào thành ghế như chẳng buồn đứng thẳng, giọng lười biếng nhưng không thể xem nhẹ: “Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.”
Thẩm phu nhân lại nhìn sang Giản Tang, ánh mắt mang theo vài phần lo lắng và trìu mến: “Tang Tang, cháu không bị thương đấy chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT