Hình như cũng chẳng có gì sao.
Từ Bán Xương gãi đầu, không nghĩ ra được điểm nào không đúng, dứt khoát chẳng nghĩ nữa. Cậu ta tiếp tục nở nụ cười sáng lạn nhìn Giản Tang, trông chẳng khác gì một chú cún to lớn luôn ngập tràn năng lượng: “Hội trưởng tới luôn không?” Cậu ta nghiêng đầu, mắt cong cong sáng rỡ, cả người như phát sáng dưới ánh mặt trời.
Giản Tang ngẫm lại mình vốn cũng là thành viên câu lạc bộ bóng rổ, khẽ gật đầu: “Ừm.”
Từ Bán Xương lập tức vui mừng ra mặt, thân thiết vươn tay khoác lên vai Giản Tang, động tác đầy tự nhiên như giữa hai huynh đệ chí cốt.
“Chúng tôi chờ cậu đấy!”
Còn chưa kịp cảm nhận “tình huynh đệ” ấm áp được bao lâu, tay Từ Bán Xương đã bị một bàn tay khác mạnh mẽ gạt ra.
Bàn tay đó rất trắng, nhưng xương khớp rõ ràng, lực đạo lại chẳng chút nể nang. Dù cậu ta là người thường xuyên chơi bóng rổ, cùng với việc hàng năm tập thể hình nên cơ bắp cũng gọi là có chút đỉnh, cũng phải giật mình vì… bị gạt đi quá dễ dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT