Trời đã tối hẳn, ánh đèn treo xung quanh hắt ra ánh sáng dịu nhẹ, còn có cả tia lửa từ lò than lập lòe phản chiếu lên gương mặt Giản Tang khiến đường nét cậu trở nên rõ ràng hơn trong bóng tối. Thẩm Minh Yến cứ thế ngây người nhìn chằm chằm cậu không rời mắt, ánh mắt như muốn khoan ra một lỗ trên mặt cậu.
Giản Tang hơi nghiêng đầu, hỏi khẽ: “Cậu nhìn tôi làm gì?”
Thẩm Minh Yến nhíu mày, giọng mang chút bất ngờ: “Cậu không ăn cay à?”
“Ừ.” Giản Tang đáp gọn.
“Nhưng mà …” Thẩm Minh Yến nói được nửa câu thì nghẹn lại, cả người rơi vào trạng thái kinh ngạc, gần như không biết nên mở miệng thế nào.
Cảm giác ấy... thật khó tin.
Không thể nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play