Tô Từ được chia cho một chai nước khoáng và một ổ bánh mì, trong khi những người khác thì hai người dùng chung một chai nước, một ổ bánh.
Thời kỳ đặc biệt, có vật tư dự trữ cũng không thể lãng phí. Lục Vân Hách tính toán rất rõ ràng, tuy nhiên, phần lớn vật tư đều là từ siêu thị mà ra.
Chủ siêu thị không may bị biến thành tang thi, mấy nhân viên thu ngân cũng mất tích không rõ. Lục Vân Hách đã lấy giấy phép kinh doanh và các giấy tờ của chủ siêu thị, tính sau này tình hình ổn định sẽ tìm người nhà họ để bồi thường.
Tô Từ vừa định trêu Lục tổng huấn luyện viên một câu về chuyện phân phát không công bằng, thì phát hiện đồ mang về đều được chia hết cho mọi người, chỉ có một mình anh không giữ lại gì.
Một nam sinh cao to, ăn ba miếng đã hết bánh mì, bụng đói kêu vang, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phần của Tô Từ, nuốt nước miếng liên tục, tuy không nói gì nhưng cũng chẳng hề rời mắt.
Lục Vân Hách nhíu mày, lạnh nhạt mở miệng:
“Gì đây? Nam tử hán đại trượng phu lại muốn giành đồ ăn với bạn nữ à? Người ta vừa băng bó cho cậu đấy, không thấy áy náy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play