Chương 34: LẠI DẤY LÊN PHONG BA
Đêm đầu tháng Ba, gió xuân nhẹ thổi bên ngoài khung song, hương trầm trong lư đồng thoảng bay quẩn quanh. Trong phòng, ánh nến hắt bóng hai người lên màn lụa lặng lẽ rung động theo hơi thở.
Yên La nằm tựa trên ngực hắn, một tay nhẹ nhàng vuốt ve những vết sẹo ngang dọc đã nhạt màu trên thân thể chàng. Có vết mảnh dài như đường roi thép, có vết sẫm màu như từng bị dao cào nát, có một vết đặc biệt ngay giữa bắp tay trái—nơi nàng biết, hắn từng tự dùng chủy thủ gạch từng nhát đến rách da bật máu.
Nàng khẽ khàng cúi xuống, hôn lên từng vết sẹo như thể đang thì thầm lời xin lỗi lặng lẽ với những năm tháng tàn nhẫn mà hắn tự nguyện hứng chịu vì nàng. Giọng nàng dịu như khói sương:
“Vương gia...”
Triệu Du Nghiêu mở mắt, ánh nhìn dịu dàng rơi xuống khuôn mặt nàng đang áp sát lồng ngực mình. Hắn không nói, chỉ siết nhẹ vòng tay, như đáp lại từng nụ hôn âm thầm kia bằng sự thấu hiểu tuyệt đối.
Yên La ngước lên nhìn hắn, đôi mắt như phủ lớp sương mờ, nàng thì thầm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play