Chương 32: MỘT LẦN NỮA VỠ VỤN
Sáng mồng tám đầu xuân, ánh nắng nhẹ như tơ rơi nghiêng trên mái ngói phủ rêu, hơi sương vẫn còn vấn vít chưa tan hẳn. Trong thư phòng chính viện, Yên La tự tay bưng vào một bát cháo bát bảo nóng hổi. Táo đỏ, hạt sen, gạo nếp... mùi thơm lặng lẽ quấn quanh trong làn khói bốc lên từ miệng bát, ngọt ngào mà an yên.
Triệu Du Nghiêu ngồi trên tháp nhỏ bên cửa sổ, phía sau là án thư trải sẵn sớ biểu đầu năm chờ hắn lên triều. Hắn ôm nàng vào lòng, để nàng gối lên tay mình, cùng nhau dùng bữa sớm. Không khí lặng lẽ mà dịu dàng, như thể những ngày đông rét mướt đã rời đi, những bóng tối từng vây kín hai người cũng dần tan biến.
Nàng không nói nhiều, chỉ khẽ mỉm cười, cúi đầu thổi nguội cháo rồi múc cho hắn từng thìa. Bàn tay nàng vẫn còn vết hồng mờ do bưng bát nóng, hắn nắm lấy tay nàng, đặt lên môi thổi nhẹ như dỗ dành. Không ai nói gì, nhưng lòng cả hai đều rõ — thứ hạnh phúc bình dị này, có được, chẳng hề dễ dàng.
Nhưng ngay giây tiếp theo.
Tiếng hét xé tan bầu không khí yên ả:
> “A——!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT