Có con rồi, ngày tháng tựa hồ cũng trôi qua mau hơn hẳn. Sở Thấm cảm thấy như chỉ mới chớp mắt một cái đã mãn cữ, con cũng vừa tròn một tháng, rồi lại ngẩn người một cái, đã hơn tháng nữa, sắp phải bận rộn chuẩn bị tiệc đầy trăm ngày.
Lúc ấy đúng vào tháng Chạp, qua trăm ngày lại đến dịp năm hết Tết đến, chuyện cần lo liệu cũng không ít. Vu thị nhân ngày nắng đẹp, cùng Tạ thị đến thăm, nói là ý của Hồ đại nương tử, muốn cả nhà họ về phủ đón Tết, rồi ở lại thêm ít lâu, cũng tiện thể tổ chức luôn tiệc đầy trăm ngày.
Hai người đến vào ban ngày, Bùi Nghiễn lúc ấy không có nhà, Sở Thấm bèn không vội đáp ứng, chỉ tiếp đón qua loa. Đến tối Bùi Nghiễn trở về, vừa lúc nàng vừa dỗ con ngủ xong. Hắn vào phòng, vừa xoa tay sưởi ấm vừa không nhịn được muốn lại gần cái nôi bế con, nhưng bị Sở Thấm nhanh tay đè lại: “Vừa ngủ đấy, chàng nhịn chút đi!”
Bùi Nghiễn tiu nghỉu rụt tay về, Sở Thấm kéo hắn ngồi xuống trà tháp, trước nói với hắn tối nay ăn lẩu, hỏi xem muốn bỏ những món gì, sau đó mới kể chuyện Vu thị và Tạ thị đến thăm.
Nghe xong, Bùi Nghiễn hỏi nàng: “Chỉ cần nàng và con ở bên, ta đón Tết ở đâu cũng được. Nàng thấy sao?”
Sở Thấm nghiêng đầu nghĩ một lát: “Thiếp thì cũng không nhất thiết phải về, chỉ là… cha mẹ thiếp vẫn còn ở đây.”
Phụ mẫu vốn đến là để giúp nàng an thai, nhưng vì đứa nhỏ còn nhỏ dại nên cũng nấn ná ở lại thêm, đỡ đần ít nhiều. Trong lòng Sở Thấm thấy, đúng lúc năm hết Tết đến mà để cha mẹ trở về thì thật không phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play