Sáng sớm hôm sau, Sở Thấm và Bùi Nghiễn đều dậy sớm hơn thường lệ. Nhân lúc Sở Duẫn còn chưa rời phủ tới bộ Hộ, hai người cùng nhau tới “vấn an”.
Phủ phía Đông, bọn hạ nhân đều biết gần đây Sở Duẫn giận dữ thế nào, không ai dám chọc vào ông lúc này. Vừa thấy Bùi Nghiễn từ xa đã có người chạy ra chắn lại. Nhưng lần này phu thê cùng đến, tiểu tư tiến lên đón cũng không khỏi lúng túng, dè dặt liếc nhìn sắc mặt Sở Thấm, thấp giọng thưa:
“Thưa nương tử, đại nhân có dặn… dạo này không có tâm trạng gặp cô gia, hay là người xem…”
Sở Thấm mỉm cười:
“Ta biết phụ thân đang giận, nhưng hôm nay bọn ta có việc quan trọng, ngươi đừng ngăn cản. Nếu lát nữa người nổi giận, đã có ta đứng ra khuyên giải, sẽ không trách đến đầu ngươi đâu.”
Nàng đã nói thế, hạ nhân cũng yên tâm phần nào, do dự một thoáng rồi liền lùi qua một bên. Sở Thấm kéo tay Bùi Nghiễn đi tiếp, vừa bước vào cửa viện đã thấy những kẻ đang quét sân, tưới hoa, tiếp nước cho lu lớn... đều đồng loạt cúi đầu, vừa thấy Bùi Nghiễn liền nín thở, vẻ mặt hoảng hốt.
Sở Thấm bất giác quay đầu nhìn sang Bùi Nghiễn, ánh mắt như muốn nói: Chàng xem mình bị ghét đến cỡ nào kia kìa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play