Một khắc sau, canh hầm thơm ngon được múc riêng một bát, đưa sang Tây viện, phần còn lại thì đều mang đến cho Sở Thấm.
Sở Quách đại nương tử một mình trở về Đông viện nghỉ ngơi một lát, sau đó liền bắt đầu suy nghĩ miên man. Hiếm hoi lắm Sở Duẫn mới về sớm, phu thê cùng dùng bữa tối, Sở Quách đại nương tử bèn kể chuyện ban ngày Sở Thấm nói với mình. Sở Duẫn nghe xong lại không hiểu:
“Thê thiếp hòa thuận, chẳng phải rất tốt ư? Ta còn sợ Thấm nhi bị thiếp thất bắt nạt kia kìa. Nếu là người ngoan ngoãn hiểu chuyện, vậy thì chẳng cần lo lắng nữa.”
“Chàng chưa hiểu rõ lời ta nói rồi!” Sở Quách đại nương tử cau mày, “Thấm nhi nói rồi, các nàng cũng chẳng thân thiết gì cho cam. Thế nhưng chỉ chút chuyện lông gà vỏ tỏi, con bé lại phải hao tâm tổn trí dỗ dành người ta, chàng nói xem vì sao?”
Cả đời không có thiếp, Sở Duẫn vẫn chưa nghĩ ra:
“Vì sao?”
“….” Sở Quách đại nương tử bất đắc dĩ, ngữ khí thấm thía mà giảng giải:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play