Tân quân kế vị là chuyện trọng đại, đến cả phụ nữ quê mùa cũng sẽ quan tâm. Dù kiếp trước sống hồ đồ đến đâu, Sở Thấm vẫn nhớ rõ đương kim Thánh thượng khi băng hà đã ngoài sáu mươi.
Nay Hoàng đế mới hơn bốn mươi tuổi, tính ra ít nhất còn mười mấy hai mươi năm nữa mới đến lúc băng hà. Nếu nói lúc này đã bệnh nặng đến nỗi phải để Thái tử giám quốc, nàng thấy quả là không hợp lẽ.
Nhưng chuyện này hiện tại chẳng phải điều nàng nên bận tâm, ngay cả Bùi Nghiễn lúc này cũng không có tư cách diện thánh, Thánh thể an khang hay không, họ cũng chỉ có thể trông chừng từ xa.
Vì vậy, việc không cần tham dự cung yến, điều khiến họ đau đầu nhất lại là ba chữ “hợp gia đoàn tụ”.
Nếu theo kế hoạch ban đầu, Sở Thấm sẽ theo Bùi Nghiễn nhập cung dự yến, đêm trừ tịch cũng ở lại trong cung. Nhưng nay cung yến bị hủy, họ tất nhiên phải về phủ Quốc công đón năm mới, bằng không thế nào cũng bị người ta chỉ trích là bất hiếu.
Sở Thấm vừa nghĩ đến cảnh “cam chịu nhẫn nhịn” mỗi dịp năm mới kiếp trước, lòng đã mỏi mệt, nụ cười trên mặt cũng gượng gạo. Bùi Nghiễn nhìn ra tâm trạng nàng, cánh tay ôm ngang eo nàng siết nhẹ lại, dịu giọng an ủi:
“Đừng sợ. Mẫu thân ta là người rất sĩ diện. Đêm trừ tịch cả nhà đều ở phủ, năm nay lại là năm đầu ta thực sự ra mặt, bà sẽ không làm khó dễ vào lúc này đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play