“Tuân mệnh, mọi sự đều theo phân phó của điện hạ.” Trương Tông Kỳ chắp tay, Lệ Vương không muốn nhiều lời thêm, chỉ phất tay áo, Trương Tông Kỳ liền lĩnh ý lui ra.
Mùng Một tháng Mười là ngày đầu tiên vài vị công tử vào Đông Cung nhận chức. Hôm ấy vốn không có đại sự, chẳng qua chỉ là làm quen với Đông Cung, lại ra mắt Thái phó mà thôi. Vì sau này họ sẽ cùng Thái tử đọc sách, không còn đến tư thục nhà mình nữa, Thái phó cũng coi như thầy dạy của họ.
Lịch trình thoạt nhìn thì nhẹ nhàng bình thường, nhưng trong lòng Sở Thấm lại mơ hồ thấy có chút căng thẳng. Sáng sớm Bùi Nghiễn vừa thức dậy, nàng cũng theo dậy theo, trong lòng hỗn loạn mà chạy đông chạy tây cùng chàng.
Thực ra Bùi Nghiễn cũng đang hồi hộp. Thường nghe câu “bầu bạn với quân như bầu bạn với hổ”, huống chi Thái tử là Đông cung chi chủ, chức vụ này chỉ sợ không dễ gánh. Nhưng thấy nét mặt tiểu tức phụ căng thẳng đến vậy, chàng đành cố gắng trấn định, an ủi nàng: “Không sao đâu, Thái tử là người rất ôn hòa. Hôm nay cũng không nhiều việc, nếu ta về sớm, sẽ đưa nàng ra đầu ngõ ăn bát mì lạnh kia nhé.”
“Mì... gì cơ...” Sở Thấm vì căng thẳng mà nhất thời không phản ứng kịp, nói được nửa câu mới nhớ ra đó là món nàng lần trước nhắc đến mà chưa ăn được.
Nghĩ tới đó, nàng liền hiểu Bùi Nghiễn là cố ý dỗ nàng, khẽ cong môi cười: “Được, vậy chiều thiếp sẽ bảo nhà bếp đừng chuẩn bị cơm, tối chúng ta đi ăn mì lạnh.”
“Ừ.” Bùi Nghiễn khẽ gật đầu rồi rời đi. Vương Vũ theo sau, hạ giọng nhắc nhở: “Công tử, chuyện ‘nhà xa quá’ ấy, ngài chớ có quên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play