Bùi Nghiễn liền hỏi: “Đại tẩu có chuyện gì ạ?”
Vu thị vẫn ngơ ngẩn chưa hoàn hồn, nhưng theo bản năng lại không muốn làm phiền họ, bèn nói: “Không có chuyện gì. Ban nãy định đến ngồi với em dâu một lát, nhưng đệ muội đã định ra ngoài thì ta để hôm khác vậy.”
Bùi Nghiễn áy náy: “Để đại tẩu phải đi một chuyến uổng công, thật xin lỗi.”
“...Không sao.” Vu thị vừa nói vừa nghiêng người nhường lối cho hai người rời đi. Sở Thấm không lấy làm lạ, thi lễ với nàng một cái rồi đi theo Bùi Nghiễn.
Hai người một đường rời khỏi phủ Định Quốc công, lên xe ngựa đi về phía Đông thị. Trên đường xóc nảy, Sở Thấm lặng lẽ thất thần một lúc lâu, nghiêm túc hồi tưởng lại trọn vẹn kiếp trước, rất chắc chắn rằng đời trước mỗi lần ra ngoài dạo chơi đều là dẫn con đi chơi.
Nàng nhất thời không hiểu rốt cuộc hôm nay là điều gì khiến chàng hứng thú nổi lên. Cẩn thận nghĩ lại mấy ngày nay chung đụng, quả thực cũng thấy rất thoải mái.
Vậy có lẽ chính vì quá “thoải mái”, nên mới khiến chàng nảy ra ý muốn dẫn nàng ra ngoài chơi chăng? Nghĩ cũng hợp lý. Vì chàng đâu chỉ là muốn dẫn nàng đi chơi, chàng còn nhân lúc nàng ngủ mà trêu chọc nàng nữa kìa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play