Ôn Nhiên dẫn theo ba người thoi thóp từ Quỷ Vực ra, thấy nơi vốn chẳng có mấy ai nay lại đông nghịt người thì có chút ngỡ ngàng. Thấy họ vừa trông thấy mình đã xông tới, cậu theo bản năng lùi lại vài bước.
Mấy vị đại sư vừa hồ hởi đánh giá, vừa hỏi cậu về chuyện trong Quỷ Vực. Ôn Nhiên còn chưa kịp mở lời thì một bàn tay lớn đặt lên vai cậu. Quay đầu lại, Ôn Nhiên nhìn thấy một người lẽ ra không nên có mặt ở đây.
Kỳ Vân Kính hướng về phía các vị đại sư nói: “Sau chuyến đi Quỷ Vực chắc hẳn họ đều tiêu hao không ít. Chi bằng các vị đại sư hẹn một dịp khác để trò chuyện cho rõ, hôm nay tôi xin đưa cậu ấy về trước.”
Nghe vậy, các đại sư mới nhận ra việc mình cứ quấn lấy người ta lúc này là không hay, vội vàng nói: “Là chúng tôi thất lễ rồi, vậy tiểu hữu cho xin Wechat, chúng ta hẹn một hôm khác làm quen kỹ hơn.”
Ôn Nhiên lấy điện thoại ra, quét Wechat của vài người xong thì được Kỳ Vân Kính kéo lên xe, vẻ mặt còn đang mơ màng.
Lên xe, cậu bị Kỳ Vân Kính lạnh lùng đánh giá một lượt, càng thêm không hiểu chuyện gì: “Sao anh lại đến đây? Sao tự nhiên ở đây lại đông người thế?”
Kỳ Vân Kính thu lại ánh mắt: “Cậu đã ở trong đó hai ngày rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT