Khang Thời lúc dẫn người ra ngoài thì mọi chuyện đều bình thường, nhưng khi dẫn người trở lại cứu viện thì lại gặp hiện tượng “quỷ đánh tường”lạc vào mê trận, đi mãi không ra được.
May là họ chỉ bị lạc một vòng là phá được trận, nhưng khi ra được thì đã tốn không ít thời gian. Nghĩ đến khả năng của con lệ quỷ kia, Khang Thời cảm thấy lạnh sống lưng, chẳng lẽ lần này sư phụ mình thật sự thất bại rồi? Lúc xông vào đại sảnh, tay chân hắn gần như mềm nhũn.
Không ngờ cảnh tượng xác người ngổn ngang mà bản thân tưởng tượng lại không xuất hiện. Sư phụ và mấy người chủ thuê lại đang ngồi trong phòng khách, bình thản uống trà. Khang Thời lúc ấy bỗng thấy mơ hồ: “Họ là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì vậy?”
Người Khang Thời đưa tới là sư huynh của Lỗ đại sư, một đạo sĩ gầy gò, khí chất tiên phong đạo cốt còn hơn cả sư đệ mình. Vừa bước vào thấy tình hình trong nhà, ông nhíu mày: “Nữ quỷ đâu?”
Lỗ đại sư thở dài, tóm tắt lại sự việc một lượt, rồi nói: “Sư huynh đến vừa hay, cùng đệ làm một lễ cầu phúc, tiện thể xua tan âm khí còn sót lại trong nhà.”
Dù sư huynh không giúp được nhiều, nhưng ông đã không quản nguy hiểm mà tới hỗ trợ, còn đứng ra làm pháp sự. Trước khi rời đi, quản gia đưa mỗi người một bao lì xì. Ôn Nhiên liếc mắt nhìn bao lì xì, mỏng như thế này chắc chắn không phải tiền mặt, khả năng cao là một tấm séc có giá trị không nhỏ.
Nghĩ đến chuyện mình vừa liều mạng bắt quỷ mà chỉ kiếm được có 3.000 tệ, còn là do tự mình mặt dày đòi, Ôn Nhiên không khỏi lẩm bẩm trong lòng. Đang cảm thán cuộc đời quá mệt mỏi thì bất ngờ có một bao lì xì đưa tới trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT