Edit: Quả Cầu Mèo~
Vì đúng vào giờ cao điểm nên cổng trường tấp nập người qua lại, đặc biệt là học sinh.
Động tĩnh của hai người lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, ai cũng đưa mắt nhìn về phía này.
Cố Dương treo cứng trên người Phàn Uyên, có nói gì cũng không chịu xuống.
Phàn Uyên giơ bàn tay đang đeo găng tay trắng vỗ nhẹ lưng cậu: “Xuống trước đã.”
Cố Dương vùi trán vào cổ hắn, ra sức lắc đầu: “Không xuống, không xuống. Phàn Uyên, cậu không được không cho tớ tới nhà. Cũng không thể để tớ ở lại trường một mình, sao cậu có thể làm như vậy được chứ? Lúc thì tốt với tớ, lúc lại tránh xa tớ, cậu thật sự quá xấu xa rồi, không ai xấu bằng cậu hết!”
Cậu nói mà giọng đầy ấm ức, mang theo chút nghẹn ngào, cố tình còn giấu mặt trong cổ Phàn Uyên, khiến hắn không biết cậu có đang khóc hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play