Edit & Beta: YACchan
Nghe thấy câu đó, Cảnh Kỳ Trăn không kìm được quay đầu nhìn Vân Song Hoa.
Mạn Mạn ngồi ở ghế lái xe, liếc qua gương chiếu hậu một cái, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, làm như không thấy không nghe.
Wilcox bắt đầu cảm thấy chủ đề này có vẻ hơi là lạ, anh ta há miệng định lên tiếng pha trò để xua bớt bầu không khí, nhưng nhìn thấy Mạn Mạn bên cạnh đến cả lông mày cũng không nhúc nhích, vẻ bình tĩnh kia khiến anh ta lại cẩn thận ngậm miệng lại.
Anh cũng không hiểu tại sao lại như vậy, cứ có cảm giác như nói gì cũng sai...
Ngay lúc này, tiểu cầu "vèo" một tiếng lao đến phía trước chiếc xe, sau đó, quả cầu này vẫn duy trì tốc độ ngang bằng với xe, lượn hai vòng bên ngoài cửa sổ xe.
Cảnh Kỳ Trăn lập tức giơ tay hạ cửa kính xuống, vừa đủ mở ra một khe hở cho một quả cầu cỡ bằng hạt dẻ chui lọt. Quả cầu này liền lao vào bên trong, lớn tiếng nói với Cảnh Kỳ Trăn: "Tui đã mở vòi nước rồi! Bên trong bảo tàng tượng sáp bị nước xối loạn cả lên."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT