Thời gian ở trấn nhỏ không phải hoàn toàn dành để mở cửa hàng. Các khách quý khi tới đây cũng sẽ có một khoảng thời gian tự do riêng cho mình. Giống như tiệm ăn nhỏ của Đinh Linh, giờ buôn bán được chia làm hai khung: sáng từ 9 giờ đến 11 giờ, chiều tối từ 2 giờ đến 8 giờ. Ngoài khung giờ đó, cô có thể tự do sắp xếp mọi việc.
Ví như sáng sớm hôm sau, Đinh Linh đã hẹn với Hướng Lệ Tuyên và Đoạn Hi Hi, cùng nhau ra bãi biển ngắm bình minh. Lúc đó còn hơi sớm, trời chưa hửng hẳn, các ông bà trong khu dưỡng lão vẫn đang nghỉ ngơi. Bãi biển vắng lặng, ngoài ba người bọn họ ra thì chẳng có ai khác.
Ba cô gái men theo lối đi bằng gỗ, đi thẳng ra mép cát. Một lát sau, nơi trời và biển giao nhau hiện ra một vệt sáng đầu tiên. Mặt trời từ từ nhô lên từ đường chân trời.
Đoạn Hi Hi giơ cây gậy selfie lên, quay lưng về phía biển rộng, hướng mặt về phía ống kính, tay làm dấu chữ “V”, rồi quay sang rủ:
“Chụp chung đi! Ba đứa mình cùng chụp một tấm nhé?”
Đoạn Hi Hi vốn là người cuồng selfie, lại còn rất thích chụp ảnh cho người khác nữa. Ba người bọn họ vừa cười vừa tạo dáng một lúc bên bờ cát, cuối cùng cũng có vài tấm ảnh thật sự đẹp mê hồn.
Trong đó có một tấm chụp riêng Đinh Linh. Cô mặc một chiếc váy dài hoa nhí mang phong cách nghỉ dưỡng, tà váy mềm mại bay nhẹ trong gió. Lúc xoay người, vạt váy khẽ tung lên tạo thành một đường cong mềm mại duyên dáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT