Đinh Linh nhận thấy ánh mắt của Tống Hi Hòa dừng lại trên người mình rất lâu, trong mắt anh rõ ràng là sự yêu thích và ngưỡng mộ. Cô không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hơi nóng bỏng kia, chỉ đành đưa tay chạm lên gương mặt đang dần nóng lên rồi lặng lẽ dời mắt sang màn hình máy tính.
Đúng lúc ấy, nhân viên phục vụ mang trà bánh tới, Đinh Linh âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tống Hi Hòa đã từng đến quán trà này vài lần trước, nên hôm nay cũng gọi mấy món mà anh thấy ngon miệng:
“Chỗ này bánh ngọt đều là nhà làm, theo kiểu truyền thống Trung Quốc. Anh gọi bánh mè muối tiêu với bánh hạnh nhân, em nếm thử xem?”
Bánh mè muối tiêu có hình tròn, phía trên rắc đầy mè đen, từ xa đã thoang thoảng mùi thơm. Đinh Linh cầm một chiếc lên. Bánh mới nướng sáng nay nên vẫn còn âm ấm, lớp vỏ giòn tan, vừa cầm đã vụn rơi xuống tay.
Cô cắn một miếng. Vỏ bánh là lớp vỏ ngàn lớp đặc trưng, giòn rụm tan ngay trong miệng, sau đó dần mềm ra, hòa quyện với lớp nhân bên trong. Nhân bánh thơm mùi mè, pha chút tiêu vừa miệng, tạo nên sự cân bằng nhẹ nhàng giữa vị mặn và ngọt. Ăn xong môi miệng vẫn còn đượm hương khiến người ta muốn ăn thêm. Bánh dùng kèm với một ấm trà xanh dịu nhẹ, cam dịu và ấm bụng.
Sau đó, Đinh Linh thử bánh hạnh nhân. Món này được cắt thành từng khối nhỏ hình chữ nhật. Khác với bánh mè muối tiêu có nhân bọc bên trong, bánh hạnh nhân lại xếp đầy hạt óc chó lên bề mặt lớp bánh giòn.
Những hạt óc chó được chọn kỹ, bọc đường mạch nha trông bóng loáng như màu hổ phách. Phần bánh giòn phía dưới làm nhiệm vụ cân bằng vị ngọt, khiến món bánh trở nên phong phú và hài hòa hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play