Lúc này trời đã khuya, nhưng tiệm tạp hóa nhỏ đầu hẻm vẫn còn sáng đèn. Tranh thủ lúc chờ Tống Hi Hòa, Đinh Linh ghé qua đó mua ít gia vị và rau củ.
Trong nhà hầu như đã dọn dẹp gần hết, đồ đạc trong bếp cũng chỉ còn vài chiếc bàn cũ và một ít dụng cụ nấu nướng đơn giản. Nồi niêu xoong chảo dùng để nấu ăn phần lớn đã được Đinh Hưng Hải thu dọn, đóng gói gửi sang nhà ông cậu. Giờ trong bếp chỉ còn lại một chiếc nồi hấp cỡ lớn, cũng đã lâu rồi không dùng đến.
Đinh Linh cẩn thận rửa sạch nồi cả trong lẫn ngoài. Cô cắt khối thịt ba chỉ ra làm đôi: một nửa cho vào luộc sơ với vài lát gừng và rượu để khử mùi, nửa còn lại thì cắt thành từng lát dày khoảng một phân, cũng ướp cùng gừng và rượu rồi để riêng ra một bên.
Thịt ba chỉ vừa trần xong có màu trắng nhạt, so với thịt mua ngoài chợ trông còn sạch sẽ hơn nhiều. Ngay cả nước luộc thịt cũng gần như không có tí cặn máu nào.
Đinh Linh cắt một miếng mỏng, thử bỏ vào miệng. Lớp da thì dẻo dai, lớp mỡ mềm như thạch trái cây, vừa chạm đầu lưỡi đã tan, phần nạc thì lại mịn và ngọt dịu. Không hề nêm nếm gì, chỉ ăn vậy thôi cũng cảm nhận được hương vị tự nhiên rất rõ. Đúng là thịt heo đặc sản của Tông môn Đoán Thể, ăn vào là biết ngay không giống loại thông thường!
Cô cắt nốt phần còn lại thành từng lát đều nhau, đang chuẩn bị gia vị để xào rau thì Tống Hi Hòa đã xuất hiện, xách theo đồ đạc đi vào sân nhỏ. Ngoài cái nồi dùng để xào rau, anh còn mang theo không ít thứ khác, trước ngực còn đeo theo một chiếc balo đựng mèo.
Vừa đặt chân vào sân, trong balo đã vang lên tiếng “meo meo” không ngừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play