Đinh Linh liên tiếp câu được ba con cá to, liền cất cần không câu nữa. Cô cũng đại khái đoán được vì sao cá lại dễ dàng mắc câu như thế. Có lẽ là bởi vì trong người cô mang theo linh khí, con người có thể không cảm nhận được nhưng động vật thì lại rất nhạy cảm.
Cô mang ba con cá chuyển cho dì Hồ xử lý, hẹn tối quay lại ăn rồi lại tiếp tục dẫn khán giả trong phòng livestream leo lên núi.
“Nơi này vẫn thuộc vùng núi Thanh Sương Mù, gần khu du lịch nhưng đoạn này ít được khai thác, khách tới chơi cũng không nhiều.” Đinh Linh vừa đi vừa giới thiệu.
Khu vui chơi mạo hiểm mà cô định đến nằm trên núi. Khi đi tới lưng chừng, cô dừng chân ở một chòi nghỉ, giơ điện thoại quay toàn cảnh bên dưới cho mọi người xem.
“Nếu đến đây vào sáng sớm, sẽ có sương mù giăng phủ quanh núi, nhìn còn đẹp hơn bây giờ. Chỗ kia là một khu vườn trái cây, nếu nhớ không nhầm thì mình từng thấy người ta cho hái trái.”
Cô nhìn xa hơn chút nữa, thấy một máng trượt kim loại uốn lượn theo triền đồi. Xa hơn chút lại lờ mờ thấy cả đường ray cáp treo.
“Máng trượt này có từ rất lâu rồi, hồi nhỏ mình từng chơi ở đây. À đúng rồi, nếu mọi người muốn tới đây chơi có thể đi cáp treo từ bên khu du lịch lên thẳng đỉnh núi. Còn nếu chỉ muốn chơi phần mạo hiểm thì cũng có thể lái xe lên từ hướng bên này, không nhất thiết phải cuốc bộ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play